MR.M và câu chuyện

Sự trưởng thành đặc biệt!
Chúng ta có thể dễ dàng nhìn thấy những buổi lễ tốt nghiệp hay lễ trưởng thành đầy lộng lẫy và cảm xúc đối với học sinh cuối cấp học. Nhưng đã bao giờ bạn chứng kiến sự trưởng thành của những học sinh “đặc biệt” trong một “lớp học đặc biệt” chưa?
Câu chuyện về một cậu bé tên Mr.M (biệt danh) - cậu bé tinh nghịch và lém lỉnh.
9 tháng, một hành trình!
Một ngày tháng 10 đẹp trời, lớp chúng tôi nhận được thông báo từ thầy Thuấn: thứ Sáu tới lớp mình sẽ có một bạn học sinh mới nhé, tên là RYC. Chúng tôi háo hức chờ đợi. Sau mùa dịch, lâu rồi lớp mới có thêm 1 thành viên mới. Không biết bạn ấy có khó khăn gì? Tôi thầm nghĩ và chờ đợi tới buổi học.
Thứ Sáu, ngày 07/10/2022.
Cộc cộc cộc.
"Xin chào" - giọng nói hơi nhanh, nhưng vừa đủ lớn. Xuất hiện trước mặt tôi là một cậu bé có gương mặt tươi vui, rạng rỡ cùng thầy Lân đang bước vào lớp, mới chạc 6-7 tuổi, khá phong cách, mái tóc xoăn nhẹ cùng gương mặt bầu bĩnh pha chút lém lỉnh trong ánh mắt.
- Ồ chào con!!! Con tên gì? - Tôi vui vẻ chào và hỏi lại.
- M.! - Anh chàng vừa tủm tỉm vừa đáp.
- Cô chào M.! Vậy xin mời M cùng lên đây giới thiệu nhiều hơn với thầy cô và các bạn nhé!
M chính là tên gọi thân mật của RYC. M chào và bắt tay với từng thành viên trong lớp. Lạ lẫm một vài phút đầu, sau con dần quen hơn. Mỗi lần được hỏi con lại tủm tỉm nụ cười rất đáng yêu. Đây có lẽ chính là nụ cười thương hiệu của M rồi. Một cậu bé tràn đầy năng lượng!
Làm quen với lớp
Màn giới thiệu vừa kết thúc, thầy Lân tăng dần volume bài nhạc quốc dân "Baby Shark" khiến tất cả hào hứng, mỗi người một điệu múa độc đáo tham gia trò chơi "vũ điệu âm nhạc". Luật chơi là, khi nhạc đột nhiên dừng lại, người chơi lúc đó cũng sẽ phải dừng nhảy múa dù đang ở bất kì tư thế nào, và giữ đúng tư thế đó cho đến khi nhạc được mở lại. "Ái chà chà, P.L, P, và cả M nữa này! Các bạn rất chú ý lắng nghe âm nhạc và đang dừng ở những tư thế thật là ngộ nghĩnh. Cô xem ai có thể giữ tư thế này được lâu hơn nhé. 10, 9, … 3, 2, 1". Đã 10 giây trôi qua, vẫn không ai chịu thua, bạn nào cũng giữ nguyên một tư thế ban đầu, miệng thì mỉm cười đắc ý. Nhạc tiếp tục nổi lên, các bạn được xả vai lại cùng nhau ca múa với những tư thế độc lạ hơn. Sau 5 lượt chơi vô cùng gay cấn, lớp đã tìm ra được 2 đối thủ ngang sức ngang tài, chính là M và P.L. Cả 2 bạn chờ đợi đến lượt phân thắng thua, thầy cô và các bạn cổ vũ hồi hộp không kém. Và kết quả cuối cùng, cả M và P.L đều rất xuất sắc dành được danh hiệu người chiến thắng.
"Không đâu. Bật nhạc chơi tiếp đi cô!" - Giọng nói nài nỉ kèm một chút cáu kỉnh. Nhìn M, tôi nhận ra M đang muốn được phân chia thắng bại rõ ràng với cậu bạn kia. Thì ra, cậu ấy luôn muốn được công nhận với một kết quả tuyệt đối. Thấy vậy, tôi vừa động viên vừa dứt khoát:
- Giờ chơi của chúng ta đã kết thúc, bây giờ các bạn đều sẽ bắt đầu vào bài học rồi. Hôm nay là buổi học đầu tiên, cô thấy con đã rất cố gắng và xuất sắc, cả P.L cũng vậy. Hai con đều xứng đáng với kết quả và sẽ nhận được phần thưởng cuối giờ, cùng chờ đợi nhé!
M nhìn tôi rồi quay ngoắt đi với gương mặt có chút phụng phịu, tôi hỗ trợ con lấy ghế ngồi vào hàng cùng các bạn đang chờ.
- Vừa rồi các bạn lớp mình đã tham gia trò chơi rất nhiệt tình nên thầy Lân và cô Nguyệt quyết định sẽ thưởng cho mỗi bạn 1 ngôi sao!
- Ngôi sao làm gì hả cô? - M ngô nghê ngồi bên dưới hỏi tôi.
- Ngôi sao chính là phần thưởng dành cho những bạn học bài ngoan, nghe lời thầy cô, và tham gia trò chơi xuất sắc, dù dành được vị trí nào cũng luôn vui tươi và cổ vũ cho các bạn. Cuối giờ, cô tổng kết bạn nào có nhiều ngôi sao sẽ được lựa chọn giữa rất nhiều phần thưởng khác nhau như bánh kẹo này, đồ chơi này, …
Vì sao tôi là Mr.M
Tôi giải thích cặn kẽ cho M hiểu, không quên nhắc con thêm một số những nguyên tắc trong giờ học về tư thế ngồi đẹp, giơ tay khi muốn phát biểu ý kiến và chờ đợi được gọi tên. M tiếp thu nhanh và khá hào hứng, bắt chước tư thế ngồi đẹp ngay khi được nhắc nhở, làm điệu bộ rất nghiêm túc. Tôi ra hiệu đập tay khen, chàng trai này lại giơ trước mặt tôi một nắm đấm. À, thì ra M muốn được khen bằng cách dùng 2 nắm đấm chạm vào nhau - một kiểu giao tiếp của đàn ông nước Mỹ. Và biệt danh Mister T (Mr. M) từ đó chính thức được ra đời. M rất thích biệt danh mới này, Mr. M đã theo con suốt quá trình học. Dường như câu chuyện thắng thua vừa rồi Mr.M đã không còn quan tâm đến nữa.
So với các bạn, M có phần nhỉnh hơn. Con học nhanh, sôi nổi, luôn là cánh tay giơ đầu mỗi lần tôi đưa ra câu hỏi. Nhưng bên cạnh đó, M cũng là một trong những bạn nhiều trò, khá hiếu động, tính cách lại có phần nóng nảy, khó kiềm chế được cảm xúc - biểu hiện thường thấy ở các bạn mắc rối loạn tăng động giảm chú ý. Tôi biết điều đó. Chính vì vậy, mỗi khi trong lớp nổi lên những lần cãi vã, tranh giành, tôi hay thầy Lân luôn phải có mặt ngay, kịp thời ngăn lại, giúp các bạn bình tĩnh và tự giải quyết vấn đề.
Sự trưởng thành của con…
Trải qua 9 tháng, giờ đây M đã có những tiến bộ, con biết chờ đợi, nhường nhịn hơn. Và đặc biệt, con công nhận sự chiến thắng của bạn khác. Con có thể kiểm soát được cảm xúc tốt hơn trong những tình huống khó chịu. Một cậu bé tình cảm, hay nói, hay cười, biết duy trì mối quan hệ chia sẻ, hỗ trợ bạn tích cực, việc làm quen và kết thêm bạn mới với con cũng không quá khó khăn. Dù có thể chưa phải là tuyệt đối, nhưng tôi nghĩ sự cố gắng không ngừng nghỉ của con qua ngày tháng như vậy xứng đáng được ghi nhận.
Trái tim lớn của người mẹ
Mẹ của M là một người phụ nữ tình cảm. Mỗi lần đến đón M, chị thường nán lại một chút để tâm sự với chúng tôi về hành trình gian khó chị đi tìm ngôi trường có thể yêu thương và chấp nhận con. Chị gọi đây là khoảng thời gian khó khăn nhất mà đôi khi khiến chị cảm thấy tưởng chừng như gục ngã, khó có thể vượt qua được. Ấy vậy mà, trải qua bao vất vả, người phụ nữ ấy vẫn mạnh mẽ gánh áp lực trên vai, luôn mỉm cười, trao cho M những điều tuyệt vời nhất.
Cách đây 2 tháng, chị thông báo với chúng tôi đã tìm được ngôi trường như ước thấy. Chúng tôi vui mừng và hạnh phúc vỡ òa. Vậy là thành quả sau bao tháng ngày cố gắng của tất cả thật ngọt ngào biết mấy! Song, cũng chính vì thế, M cần có thời gian để chuẩn bị kỹ càng hơn cho hành trang cắp sách tới trường. “Hết buổi học tuần sau M nghỉ nhé!”. Tôi thở nhẹ. Cuối cùng thì ngày này cũng phải tới rồi. Nhận được tin tôi vừa vui, lại vừa buồn. Vui vì con sẽ bước tiếp trên một chặng đường mới, có thử thách nhưng con sẽ lớn hơn và trưởng thành tốt hơn. Còn tôi buồn, vì tôi sắp phải xa một cậu học trò tinh quái và lỡ giữ trong tôi một vị trí vô cùng đặc biệt.
Tâm tư của người đồng hành
Nhìn thiên thần đến với lớp học, rồi “tốt nghiệp”, tôi thấy sứ mệnh người lái đò tuy thật nhiều thử thách, gian nan, nhưng sự thay đổi tích cực của thiên thần ấy lại là nguồn động lực khiến tôi luôn không ngừng cố gắng, tự nhủ bản thân nghiêm túc, trách nhiệm với nghề mà mình đã bén duyên và lựa chọn gắn bó suốt cuộc đời. Được đến và yêu thương các bạn nhỏ đặc biệt, ở một lớp học đặc biệt, được làm những điều đặc biệt - tôi rất biết ơn và trân trọng điều đó.
Kỷ niệm thật đẹp!
- Bạn B.P nhớ M lắm ấy, hôm ấy cứ đòi ôm M mấy lần.
- M cũng vậy đấy ạ, nhớ B.P & G lắm luôn.
- Bộ 3 mà!
Đây là những dòng chia sẻ của phụ huynh trong nhóm lớp tôi khi mẹ của M thông báo con sẽ nghỉ học. Các chàng trai giờ đây tuy không còn được tíu tít với nhau trong lớp, nhưng tôi tin rằng, bộ 3 ấy sẽ mãi dành cho nhau một góc nhớ trong tim.
Tác giả: Cô Phạm Thị Minh Nguyệt, giáo viên lớp kỹ năng xã hội 1A20
Tin liên quan
Tin đã đăng
- Trung tâm Hừng Đông cơ sở Thanh Hoa tiếp nhận sinh viên Khoa Tâm lý học - Học viện Phụ nữ Việt Nam đến kiến tập đợt 1 năm 2025
- Gen Z – Thế hệ công nghệ số và những thách thức cần được quan tâm
- Trung tâm Hừng Đông – Cơ sở Thanh Hoa chuyển địa chỉ: Hướng tới môi trường phát triển toàn diện cho trẻ
- Trêu trọc học đường - Mặt trái của sự vui vẻ?
- Kết nối với các trường mầm non trong khu vực sàng lọc miễn phí cho trẻ có rối loạn phát triển